Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 198: Ngu ngơ




“Chán ghét sao?”

“Biến thái thối tha! Chết... A... ~~.”

Miệng rộng lại mở ra, chặn lấy môi nhỏ đang la ó. Ba phút sau, hai môi tách ra, Sayaka thở hồng hộc.

“Chán ghét sao?”

“Ngươi... A... ~~~.”

Mới nhổ ra một chữ, đôi môi nhỏ lại bị bao bọc. Năm phút sau, Sayaka lại bắt đầu khó thở.

“Chán ghét sao?”

“... A... ~~~.”

Lần này, ngay cả cơ hội để nói chuyện cũng không có. Hai môi gắn bó tương giao, chất lỏng ngọt ngào đang bị thiếu niên mút lấy không chút kiêng kị. Sau mười phút, Sayaka đã bắt đầu cảm thấy choáng váng liên hồi. Gương mặt nhỏ nóng lên, cơ thể cũng đã hoàn toàn trở nên mềm nhũn không còn chút sức lực.

“Tư ~~.”

Một sợi tơ bạc chậm rãi kéo ra giữa không trung và bay múa. Mặt đỏ rần, hai mắt của Sayaka cũng đã bắt đầu trở nên dịu dàng như nước.

“Thế nào? Giờ có thể nói chưa? Chán ghét việc này không?”

Nặng nề thở dốc, Sayaka cắn chặt răng, chỉ có thể chật vật mà thốt ra vài chữ đơn giản: “Ngươi... Tại sao... Nguyền rủa của ngươi... Còn... Chưa phát tác...!?”

Bị đối phương bá đạo mà khi dễ như vậy, Sayaka đều sắp oan ức tới muốn khóc lên. Cái tên trứng thúi này, hôn thì hôn, cùng lắm xem như bị côn trùng cắn mấy cái là được. Thế nhưng, mấu chốt là, tại sao nguyền rủa vốn đã phải phát tác từ sớm vẫn cứ lặng im chưa phát tác?

Từ nãy đến giờ, bị Ye Jian làm vô số việc có thể nói là xấu hổ tới muốn chết đi được, Sayaka phải cố chống đỡ lắm mới có thể khiến mình không ngất đi vì mắc cỡ. Cố nén xấu hổ tới như vậy, cốt cũng chỉ là để có thể nhìn thấy Ye Jian ngã xuống vì nguyền rủa. Nhưng bây giờ, đã qua lâu như vậy rồi, mà cái tên trúng thúi khốn nạn này vẫn cứ sinh long hoạt hổ, cứ như chẳng hề bị gì vậy. Chuyện này, Sayaka làm sao có thể tiếp nhận?

“A, kỳ thật thì ta quên nói một chuyện. Nãy giờ ta không sợ chết như vậy, thực ra là vì chút nguyền rủa đó của cô căn bản là không uy hiếp được ta. Nếu như ta nói, thể chất của ta có thể miễn dịch hết tất thảy nguyền rủa, cô có tin không, cô nhóc?”

“...!”

Ta ngất, nói đùa gì vậy? Miễn dịch tất thảy nguyền rủa? Chuyện này làm sao có thể? Coi như là các shinso vampire cũng không làm được việc này đi? Đó là nguyền rủa tất tử mà Sayaka vốn lấy làm tự hào nhất, coi như là ma cà rồng trưởng lão mà bị trúng thì cũng phải thân tàn ma dại, chết không chỗ chôn. Vậy mà bây giờ, tên trứng thúi này lại nói với mình là, thể chất của hắn miễn dịch tất cả nguyền rủa!?

Chuyện đùa này không vui đâu! Nó liên quan tới hai sinh mạng mỹ lệ, non trẻ, lại đáng yêu trong căn phòng này đấy!

Không thể tưởng tượng nổi mà trừng lớn hai mắt, Sayaka hoàn toàn lâm vào trạng thái đờ đẫn, nội tâm đã triệt để hỗn loạn.

“Uh, cho nên, tối nay thì cả cô em và Yukina, ai cũng đừng hòng thoát. Vẫn là ngoan ngoãn mà nhảy vào trong miệng của ta đi, để ta nếm thử hương vị của hai đứa, như vậy sẽ đỡ phải chịu khổ hơn một chút.”

“Ngươi... Ngươi... Tên biến thái này! Ngươi nhất định là đang lừa gạt ta đấy có đúng không? Nguyền rủa của ta sao có thể vô dụng? Ngươi nhất định là đang dùng linh lực để áp chế... Đúng! Nhất định là như vậy! Chẳng mấy chốc nữa ngươi sẽ phải chết trong thống khổ.”

Hi vọng cuối cùng cũng đứt rời, Sayaka đương nhiên là không cam lòng. Mình đã phải nhịn lâu như vậy, còn bị đối phương làm nhiều chuyện xấu hổ tới như vậy, vậy mà giờ kết quả lại... Nếu không phải là vì Yukina yêu nhất của mình, mình đã sớm không nhịn được mà... Ồ? Không nhịn được thì làm sao?

Đột nhiên nghĩ tới vấn đề này, Sayaka chợt mê mang. Thiếu nữ phát hiện ra là mình căn bản không biết phải nên làm như thế nào. Đồng quy vu tận? Tự sát? Hay là... Nói chung, đều là do tên biến thái đáng chết đó! Tại sao hắn lại phải xuất hiện trong thế giới của mình và Yukina? Bây giờ, ngay cả nụ hôn đầu mà mình muốn hiến cho Yukina mình yêu nhất vào lễ thành nhân cũng đã bị cướp mất rồi. Nhất là... Còn bị đánh... Đánh...

Nghĩ tới đây, gương mặt nhỏ của Sayaka lập tức nóng lên, con tim thiếu nữ vốn bị che giấu cũng trở nên loạn tùng phèo.
“Cô không tin thì ta cũng hết cách. Bất quá, ta nghĩ rất nhanh thì cô sẽ biết được là ta có trúng nguyền rủa hay không. Tốt rồi, hôn cũng hôn xong, kế tiếp, chúng ta cũng nên bắt đầu làm chuyện gì đó mà sung sướng hơn chứ nhỉ?”

Nụ cười của ác ma lại một lần nữa khuếch tán ra trên gương mặt của thiếu niên; Ngay lập tức, thân thể của Sayaka trở nên cứng đờ, trong lòng cũng chợt thót lên một cái.

“Ngươi... Ngươi còn muốn làm gì với ta? Biến thái! Đừng đụng vào ta! Ngươi... Ngươi còn tới nữa, ta liền ———— ah ~~~~!!!”

Tiếng thét chói tai có thể làm vỡ tung cả màng nhĩ của Sayaka lại vang lên, nhưng một lần nữa, nó lại bị cắt đứt. Không biết từ lúc nào, Ye Jian đã đem Sayaka bổ nhào vào trên ghế salon.

Cứ thế, không hề cách trở, Sayaka và Ye Jian dán lại cùng nhau. Cả hai thậm chí có thể cảm nhận được cả nhiệt độ và nhịp tim đập của người đối diện.

“Cho cô một cơ hội, cô bé. Nếu cô chịu thành thật mà khai ra cảm giác khi hôn với ta là như thế nào, ta sẽ không động vào cô.”

Vấn đề đột nhiên ập tới khiến Sayaka khẽ giật mình, ngay sau đó, nhanh chóng hoàn hồn, thiếu nữ trừng to hai mắt mà lớn tiếng cải lại: “Ai khai chuyện đó cho ngươi!!! Buồn nôn! Biến thái! Ta sắp bị ô nhiễm rồi! Thả ta ra!!!! Tên ác ma đáng hận nhà ngươi, vậy mà... Lại đem nụ hôn đầu của ta... Đi tìm chết!!! Biến ————!? A! Ngươi... Ngươi... Ngươi muốn ————”

Không thể tin tưởng mà trừng lớn hai mắt, tiếng nói trong cổ họng cũng giống như bị kẹt lại, thân thể cũng lập tức kéo căng, gương mặt đỏ tới mức có thể nặn ra máu.

Ye Jian, đã không nói không rằng, mà trực tiếp đặt tay lên bộ ngực của Sayaka rồi!

Bộ ngực có kích cỡ siêu việt các bạn đồng trang lứa, bộ ngực săn chắc mềm mại đàn hồi tiếp cận D cup, hiện đang nằm lọt trong tay của thiếu niên ma vương.

“Nói, hay là không nói đây? À, để ta cho cô biết, cô bé, đừng dại dột mà nói dối ta! Bởi vì ta có một năng lực đặc biệt, có thể phân biệt ra được kẻ đang nói là nói thật hay nói dối vô cùng dễ dàng. Chớ có đặt điều mà nói dối với ta, bằng không, trừng phạt sẽ tăng gấp bội. Mức kế tiếp, ta sẽ trực tiếp sẽ rách bộ sườn xám đang mặc này của cô, nếu không tin, cô cứ thử xem, cô bé!”

Với nụ cười ác liệt, thiếu niên ma vương đưa ra tối hậu thư cho thiếu nữ. Và những lời này, lập tức khiến gương mặt của Sayaka không còn chút máu.

“Ngươi! Ngươi ————”

Ma trảo đặt trên ngọc thố mềm mại của Sayaka khẽ bóp một cái, và lời của Sayaka vừa ra tới cửa miệng thì đã bị ép phải nuốt ngược trở về.

Hiện tại, thiếu nữ chỉ còn có thể dùng ánh mắt xấu hổ và giận dữ gần như sắp phun ra lửa của mình để trừng mắt với tên ác ma trước mặt.

“Rồi ~! Giờ, đếm ngược, bắt đầu! 10, 9, 8...”

“Ngươi...”

Theo con số gần giảm bớt, sức mạnh phát ra từ bàn tay của Ye Jian cũng từng bước tăng lên.

“3, 2 ————”

“Ta... Ta nói! Đồ ác ma, vô sỉ, hèn hạ, biến thái! Ta chán ghét! Phẫn nộ! Hận không thể giết ngươi...” Một giây cuối cùng, Sayaka rốt cục vẫn không thể nhịn được mà đỏ mặt hét lớn.

“Nhưng mà, không giống với tưởng tượng của ta! Ta cũng không biết tại sao! Vốn dĩ phải buồn nôn đến chết! Nhưng mà... Nhưng mà... Nhất định là do tên biến thái nhà ngươi sử dụng tà thuật gì với ta! Rõ ràng là ta chán ghét nam nhân tới như vậy! Rõ ràng chỉ là đồ biến thái, mau đi chết đi!!! Nguyền rủa mau phát tác đi! Quả nhiên sư phụ nói không sai, ngươi chính là một con ác ma! Yukina-chan đáng thương của chị ~~~”

Nói đến cuối cùng, giọng của Sayaka vậy mà lại mang theo tiếng nức nở. Một cô bé từ nhỏ vốn đã kiên nghị không khóc lần nào, vậy mà giờ lại khóc lên như vậy, có thể thấy được là trước đó thiếu nữ đã phải chịu oan ức lớn đến bao nhiêu.

Nhưng, sau khi Sayaka nghe được câu nói kế tiếp của Ye Jian, nữ hài lập tức ngu ngơ tại chỗ.

“Nói vậy tức là, hội chứng sợ nam giới của cô hết rồi đúng không, cô bé...?”

Convert by: Strauss